
Chi phí ô tô đang khiến hàng triệu người Mỹ “nghèo vì xe”. Bài viết phân tích nguyên nhân và cách bảo vệ tài chính để bạn không trở thành nạn nhân.
Nghèo vì xe đang trở thành vấn nạn kinh tế âm thầm tại Mỹ. Trung bình, người Mỹ trả tới 745 USD mỗi tháng cho chiếc xe mới—tương đương gần 20% thu nhập, gấp đôi mức chuyên gia tài chính khuyến nghị. Khi tiền xe “ngốn” toàn bộ ngân sách, khả năng tích lũy tài sản của bạn sẽ dần biến mất.
Bài viết này phân tích 4 nguyên nhân ẩn giấu đẩy người Mỹ vào bẫy nghèo vì xe và cung cấp chiến lược cụ thể giúp bạn tránh lún sâu vào nợ ô tô, xây dựng tự do tài chính bền vững.
Giống như “nghèo vì nhà”, nghèo vì xe xảy ra khi chi phí sở hữu xe vượt quá khả năng chi trả. Bạn nhận lương, thanh toán tiền xe, rồi không đủ tiền tiết kiệm hoặc chi tiêu thiết yếu. Thậm chí nhiều người “âm vốn”—nợ nhiều hơn giá trị thực của xe—khiến họ mắc kẹt trong khoản vay dài hạn.
Tính đến mùa hè 2025, tổng nợ vay ô tô của Mỹ đã đạt 1,642 nghìn tỷ USD. Trung bình:
Với mức lương bình quân 62.088 USD/năm, sau thuế chỉ còn khoảng 4.300 USD/tháng. Một chiếc xe mới chiếm tới 17–20% thu nhập ròng—gấp đôi mức “10% quy tắc vàng” của các chuyên gia tài chính.
Không như mua nhà, vay mua xe gần như “miễn kiểm soát”. Đại lý chỉ cần bằng lái và chứng minh thu nhập, sẵn sàng kéo dài kỳ hạn 7–8 năm để giảm tiền trả hàng tháng. Kết quả: bạn nợ dài hạn cho một tài sản liên tục mất giá.
Tại Mỹ, chiếc xe là “tấm danh thiếp” xã hội. Từ quảng cáo hào nhoáng tới áp lực nghề nghiệp (đặc biệt trong bán hàng, bất động sản), nhiều người chi tiêu vượt mức để sở hữu xe sang chỉ nhằm chứng tỏ thành công. Nghiên cứu tâm lý chỉ ra việc gắn giá trị bản thân vào xe cộ làm tăng chi tiêu bốc đồng và rủi ro tài chính.
Quy tắc tài chính cơ bản: trả trước 20%, vay tối đa 4 năm, và chi phí xe (gồm bảo hiểm, bảo dưỡng) không vượt 10% thu nhập gộp. Thực tế, nhiều người không biết hoặc phớt lờ, chấp nhận lãi cao và chi phí đội lên hàng nghìn USD.
Phần lớn bang ở Mỹ thiếu phương tiện công cộng thuận tiện, buộc người dân phải sở hữu xe riêng. Sự “bắt buộc” này tạo áp lực mua xe, bất kể khả năng tài chính.
Đặt cọc ít nhất 20%, thời hạn vay không quá 4 năm, và tổng chi phí hàng tháng (gồm bảo hiểm, bảo dưỡng) dưới 10% thu nhập gộp. Công cụ Total Cost of Ownership giúp bạn tính toán chi phí thực tế.
Một chiếc xe 3 năm tuổi giúp bạn tránh cú sụt giá 10–20% ngay khi rời đại lý. Nghèo vì xe thường đến từ việc mua mới chỉ để giữ “mác” sang trọng.
Xe chỉ là công cụ di chuyển. Giữ cái tôi nhỏ lại đồng nghĩa giữ ví tiền an toàn. Nhiều người giàu chọn xe phổ thông để dồn tiền cho đầu tư và tài sản sinh lời.
Không chỉ trả góp: hãy cộng cả xăng, bảo dưỡng, bảo hiểm, lãi vay, khấu hao. Một khoản 500 USD/tháng dễ thành 800 USD nếu không tính hết.
Khi đã có quỹ dự phòng 6 tháng chi tiêu, áp lực từ khoản vay xe sẽ giảm, giúp bạn không rơi vào bẫy nghèo vì xe.
Khác với bất động sản có thể tăng giá, ô tô luôn khấu hao. Do đó, rủi ro tài chính khi “nghèo vì xe” cao hơn nhiều so với “nghèo vì nhà”.
“Nghèo vì xe” không chỉ là khái niệm tài chính mà là lời cảnh tỉnh về lối sống. Hãy mua xe như mua công cụ, không phải biểu tượng. Tuân thủ nguyên tắc 20-4-10, ưu tiên xe cũ chất lượng, và đặt mục tiêu tích lũy tài sản—đó mới là con đường tự do tài chính thật sự.
Để tìm hiểu thêm các mẹo quản lý tiền và tiết kiệm cho cộng đồng người Việt tại Mỹ, mời bạn tham khảo chuyên mục Đời sống & Hỗ trợ tài chính trên Tretoday.