Tâm sự của người Việt xa xứ, chia sẻ cách vượt qua cô đơn, giữ liên lạc với gia đình và tìm niềm vui nơi đất khách, với những câu chuyện thực tế và cảm xúc đời thường.
Sống xa quê hương, người Việt tại Mỹ thường phải đối mặt với cảm giác cô đơn, nhớ nhà và những khó khăn trong việc hòa nhập môi trường mới. Mỗi người đều có câu chuyện riêng, nhưng những nỗi niềm ấy lại gắn kết tất cả trong trải nghiệm chung về sự xa cách, nỗ lực và tìm kiếm niềm vui nơi đất khách.
Khi mới sang Mỹ, nhiều người trải qua cú sốc văn hóa. Những điều nhỏ bé như nghe tiếng mẹ gọi điện thoại, thưởng thức món ăn Việt Nam, hay cảm giác tụ tập gia đình dịp Tết lại trở nên xa xôi. Một sinh viên tên Lan chia sẻ: "Mỗi tối, nhìn ánh sáng đèn đường Houston, tôi lại thấy nhớ gia đình và phố phường quê nhà. Cảm giác lạc lõng đôi khi tràn ngập, khiến mình tự hỏi: Mình sẽ quen với nơi này thế nào?"
Cảm giác này không chỉ xuất hiện ở sinh viên mà còn với những người đi làm lâu năm. Họ phải đối mặt với sự khác biệt về ngôn ngữ, cách sống, và đôi khi cả thái độ của người bản địa, khiến nỗi nhớ nhà càng trở nên sâu sắc.
Để vượt qua nỗi nhớ, nhiều người Việt tại Mỹ tìm cách duy trì kết nối chặt chẽ với gia đình. Công nghệ trở thành cầu nối quan trọng:
Chị Mai, một người đi làm tại Houston, kể: "Ngày đầu tiên xa nhà, tôi khóc rất nhiều. Nhưng khi gọi video về nhà, nhìn thấy mẹ cười, thấy các em vẫn ổn, tôi lại thấy mạnh mẽ hơn và tiếp tục nỗ lực nơi đất khách."
Người Việt tại Mỹ thường tìm đến các cộng đồng đồng hương để giảm bớt cô đơn và duy trì văn hóa. Các hoạt động phổ biến bao gồm:
Qua những hoạt động này, họ không chỉ tạo ra những kết nối xã hội mà còn tìm thấy niềm vui nhỏ bé trong đời sống xa xứ, đồng thời học hỏi kinh nghiệm sống từ những người đi trước.
Ngôn ngữ là rào cản lớn nhất. Mỗi ngày, việc đọc hiểu tài liệu, giao tiếp với đồng nghiệp hoặc giáo viên đều cần kỹ năng tiếng Anh. Nhiều người phải học thêm, tham gia lớp ESL, hoặc tự học qua video, podcast và sách.
Văn hóa cũng khác biệt: cách giao tiếp, lịch trình làm việc, cách ứng xử nơi công sở hay trường học đều cần thời gian để thích nghi. Nhiều người Việt chia sẻ rằng ban đầu họ cảm thấy bối rối và đôi khi thiếu tự tin. Tuy nhiên, việc quan sát, học hỏi và hỏi han giúp họ dần hòa nhập.
Đối mặt với cô đơn và áp lực, việc chăm sóc tinh thần rất quan trọng:
Những hành động này giúp người Việt duy trì trạng thái tinh thần ổn định, giảm cảm giác trống trải và sẵn sàng đón nhận những thử thách mới.
Cuộc sống xa nhà không chỉ là khó khăn. Người Việt học cách tạo niềm vui cho chính mình:
Qua thời gian, những niềm vui nhỏ này trở thành điểm tựa tinh thần, giúp họ cảm thấy hạnh phúc dù xa quê.
Cuối cùng, xa nhà dạy người Việt về sự kiên nhẫn, tự lập và trân trọng những gì mình đang có. Cảm giác nhớ nhà vẫn còn, nhưng nó trở thành động lực để cố gắng, học hỏi và sống tích cực hơn.
Như anh Huy, một kỹ sư tại Houston chia sẻ: "
Xa Quê, Nhớ Nhà không chỉ là nỗi niềm, mà còn là hành trình trưởng thành. Qua những câu chuyện đời thường, người Việt tại Mỹ học cách cân bằng giữa nỗi nhớ và niềm vui, duy trì kết nối với gia đình và hòa nhập nơi đất khách một cách trọn vẹn.