Trên Những Cung Đường: Hành Trình Lái Xe, Xe Buýt và Road Trip Của Người Việt Ở Mỹ

Một nhịp kể phong cách người thật việc thật về di chuyển ở Mỹ: từ chuyến xe buýt đầu tiên, lần mua xe đầu tiên, đến những chuyến road trip đong đầy kỷ niệm và bài học an toàn.

Di chuyển là một phần lớn trong đời sống ở Mỹ. Khi tôi mới đến, việc di chuyển từ điểm A đến B ban đầu là một thử thách: hệ thống đường xá đồ sộ, luật lệ khác, và sự cần thiết của việc sở hữu xe riêng. Nhưng qua những chuyến đi, tôi học rằng giao thông không chỉ mang ý nghĩa vật lý, mà còn là nơi gặp gỡ, suy ngẫm và tạo ký ức.

Những ngày đầu: làm quen với xe buýt

Khi mới sang, tôi chưa đủ điều kiện mua xe, vì vậy xe buýt là phương tiện thiết yếu. Ảnh hưởng từ nền tảng giao thông khác nhau khiến tôi thấy lạ lúc đầu: thời gian chờ, trạm dừng, và các tuyến đường không quen. Nhưng trên xe buýt, tôi gặp đủ gương mặt và câu chuyện: người mẹ chở con đến trường, công nhân về ca, những người lớn tuổi đi chợ. Những cuộc gặp bất ngờ giúp tôi cảm nhận một mặt khác của cuộc sống nơi này — nơi người ta chia sẻ hành trình đời thường.

Có lần tôi quên trả tiền đúng chỗ, và một người ngồi cạnh chỉ dẫn tôi cách mua vé qua ứng dụng; có lần tôi bị lạc và một em sinh viên đã hướng dẫn tận tình. Đó là những minh chứng rằng dù hệ thống có phức tạp, lòng tốt vẫn hiện hữu trong mỗi hành trình.

Mua xe, sở hữu tự do và trách nhiệm

Khi có đủ tiền, một chiếc xe nhỏ trở thành bước ngoặt. Tôi nhớ cái cảm giác hào hứng khi thử lái chiếc sedan cũ đầu tiên. Tự do lan tỏa: giờ đây tôi có thể đi bất cứ đâu vào bất cứ lúc nào. Nhưng tự do đi kèm trách nhiệm. Bảo hiểm, kiểm tra định kỳ, hiểu rõ luật lệ từng tiểu bang — đó là những điều tôi phải học. Một lần, giữa trời mưa to, tôi bị thủng lốp trên xa lộ. Cảm giác lo lắng và cô đơn lan tỏa, nhưng đồng thời cũng là bài học về chuẩn bị và sự vững vàng khi xử lý tình huống.

Road trip: những chuyến đi định hình ký ức

Một trong những điều tôi trân quý nhất là những chuyến road trip cùng vài người bạn. Chúng tôi lên đường không chỉ để đến một điểm đến, mà để kể chuyện, hiến cho nhau không gian tĩnh, và để nghe nhạc thâu đêm. Trên đường cao tốc, ta nhìn thấy cả đất nước trôi qua: những dải đồng lúa, thị trấn nhỏ, rừng cây trải dài. Những quán ăn ven đường, những motel cũ kỹ với ánh đèn mờ, đều trở thành ký ức đáng giá.

Có một chuyến đi đến vịnh nhỏ ven biển — chúng tôi ngủ trong xe, sáng dậy thấy bình minh đỏ rực trên mặt nước. Giây phút đó khiến tôi nhận ra ý nghĩa của việc đi: không đơn thuần là điểm đến, mà là hành trình và người đi cùng bạn.

An toàn và các nguyên tắc đơn giản nhưng quan trọng

Di chuyển an toàn không phải điều cao siêu mà là sự lặp lại của những thói quen: kiểm tra lốp, đèn, dầu máy; không lái xe khi mệt; tránh lái xe trong điều kiện thời tiết xấu nếu không cần thiết; và luôn có số cứu hộ trong điện thoại. Chúng tôi chuẩn bị túi đồ khẩn cấp cho mỗi chuyến đi dài: nước, đồ ăn nhẹ, chăn mỏng và đèn pin. Những điều nhỏ này đôi khi cứu rỗi chuyến đi khỏi rắc rối lớn.

Gắn kết qua hành trình

Di chuyển đã dạy tôi nhiều điều về con người. Trên xe, người ta nói về ước mơ, về gia đình, về những điều thường ngày. Khi lái xe về nhà sau một ngày dài, tôi hay nghĩ về những câu chuyện mình nghe được từ hành khách hay bạn đồng hành. Mỗi chuyến đi là một mảnh ghép, đưa tôi gần hơn đến cảm nhận về một đất nước rộng lớn mà mình đang sống.

Giao thông không chỉ là cơ chế kết nối các địa điểm. Đó là không gian của ký ức, của thử thách và của niềm vui. Từ chuyến xe buýt đầu tiên đến những cung đường xuyên bang, tôi tìm thấy ở đó nhiều hơn sự di chuyển — tôi tìm thấy câu chuyện của đời mình.

Các bài viết khác

rao vat Houston