Khám phá trải nghiệm đi siêu thị ở Mỹ qua lăng kính của người Việt: từ quầy tự thanh toán, quầy hàng khổng lồ đến văn hóa xếp hàng. Vì sao một chuyến đi chợ ở Mỹ thường mất đến 2 tiếng?
Đi chợ ở Việt Nam có thể chỉ mất 15–30 phút: ghé chợ đầu ngõ, mua rau, cá, thịt, rồi về nhà. Nhưng khi đặt chân đến Mỹ, đặc biệt là trong mắt một người Việt mới sang, việc đi siêu thị lại trở thành một hành trình tốn thời gian và công sức. Một chuyến đi mua thực phẩm ở Walmart, Costco hay H-E-B có thể kéo dài đến 2 tiếng – thậm chí hơn. Vậy điều gì tạo nên sự khác biệt ấy?
Ở Mỹ, siêu thị thường rộng như một nhà thi đấu. Người Việt mới đến dễ bị choáng ngợp khi nhìn thấy quầy hàng dài bất tận: từ thực phẩm, quần áo, đồ gia dụng đến cả nội thất và thuốc men. Chỉ riêng việc đi bộ từ đầu này đến đầu kia cũng đủ khiến một người mệt nhoài. Khác hẳn ở Việt Nam, nơi chợ truyền thống gói gọn trong một khu nhỏ, quen thuộc và gần gũi.
Một trong những trải nghiệm “lạ mà quen” của người Việt là quầy tự thanh toán. Bạn phải tự quét mã vạch, tự đóng gói hàng hóa, và đôi khi lúng túng khi máy báo lỗi. Ở Việt Nam, việc trả tiền luôn có người bán hàng làm giúp. Sự khác biệt này vừa khiến nhiều người cảm thấy bất tiện, vừa dạy họ cách kiên nhẫn và làm quen với công nghệ.
Ở Việt Nam, mua một chai dầu ăn 1 lít là chuyện bình thường. Nhưng tại Mỹ, siêu thị bán cả thùng dầu 5 lít, túi gạo 10–20kg, hoặc hộp giấy vệ sinh chứa đến vài chục cuộn. Điều này khiến việc đi siêu thị kéo dài hơn: khách phải lựa chọn kỹ lưỡng, cân nhắc không chỉ giá tiền mà còn chỗ chứa trong nhà và sức để khuân vác.
Người Mỹ tuân thủ nghiêm túc nguyên tắc xếp hàng. Một quầy thanh toán có thể xếp hàng 15–20 phút, đặc biệt vào cuối tuần. Với người Việt vốn quen chen chúc nhanh gọn ở chợ, điều này có thể gây sốt ruột. Nhưng rồi, dần dần, họ học được sự kiên nhẫn và cảm nhận được sự công bằng trong văn hóa này.
Một chuyến đi chợ ở Mỹ không chỉ tốn thời gian vì quy mô lớn, mà còn vì những yếu tố phụ: tìm bãi đỗ xe, đi bộ xa để lấy xe đẩy, tự khiêng đồ nặng lên xe và mang vào nhà. Thậm chí, có những lần khách phải quay lại chỉ vì quên một món đồ, khiến hành trình kéo dài thêm cả tiếng đồng hồ.
Dù mất nhiều thời gian, dần dần, người Việt ở Mỹ học cách biến trải nghiệm này thành một phần đời sống. Họ chọn đi siêu thị vào buổi sáng sớm hoặc giữa tuần để tránh đông, chuẩn bị sẵn danh sách mua hàng để tiết kiệm thời gian, và thậm chí xem việc đi siêu thị như một dịp dạo chơi cùng gia đình.
Một chuyến đi chợ ở Mỹ dài hơn nhiều so với Việt Nam, nhưng cũng mang đến góc nhìn thú vị về sự khác biệt văn hóa và lối sống. Từ quầy tự thanh toán, hàng hóa khổng lồ, văn hóa xếp hàng đến những bất tiện nhỏ nhặt – tất cả dần trở thành kỷ niệm đặc biệt trong hành trình hội nhập của người Việt xa xứ.