Cảm Giác Là Một "Người Ngoài": Chuyện Kể Từ Một Du Học Sinh Việt Ở Houston

Dù đã cố gắng hòa nhập, đôi khi mình vẫn có cảm giác là một "người ngoài" ở Houston. Chia sẻ những khoảnh khắc đó và cách mình tìm thấy sự thuộc về.

Dù đã sống ở Houston một thời gian, có bạn bè, có công việc, nhưng đôi khi, mình vẫn thoáng có cảm giác mình là một "người ngoài". Đó là những khoảnh khắc nhỏ bé, đôi khi chỉ là một câu chuyện cười mà mình không hiểu, hay một nét văn hóa mà mình chưa kịp thích nghi. Cảm giác này không thường xuyên, nhưng nó vẫn len lỏi, nhắc nhở mình rằng mình không phải người bản xứ.

Mình nhớ có lần, đi dự một bữa tiệc của người Mỹ, mọi người nói chuyện về những chương trình TV, những bộ phim mà mình chưa từng xem, hay những trò chơi từ thời thơ ấu của họ. Mình ngồi đó, mỉm cười lắng nghe, nhưng lại thấy mình khó hòa nhập vào câu chuyện đó. Hoặc đôi khi, chỉ là cách họ thể hiện cảm xúc, những cử chỉ giao tiếp mà mình chưa quen thuộc.

Cái cảm giác "người ngoài" này không phải lúc nào cũng tiêu cực. Đôi khi, nó lại là động lực để mình cố gắng tìm hiểu văn hóa bản địa nhiều hơn, để mình chủ động hơn trong giao tiếp. Mình học cách hỏi lại khi không hiểu, học cách tìm kiếm thông tin về những điều mình chưa biết. Và quan trọng nhất, mình tìm thấy sự thuộc về ở những nơi khác.

Đó là khi mình được ngồi cùng những người bạn Việt, cùng nhau nói tiếng mẹ đẻ, cùng nhau thưởng thức những món ăn quê nhà. Đó là khi mình tham gia các hoạt động của cộng đồng người Việt, cảm nhận được sự ấm áp, thân thuộc. Dù mình có thể là "người ngoài" ở một vài khía cạnh, nhưng mình vẫn luôn tìm thấy "nhà" ở những nơi khác, nơi mình được là chính mình và được yêu thương, đón nhận. Cảm giác đó, ở Houston, cũng đủ khiến mình thấy bình yên.

Các bài viết khác

rao vat Houston