Tâm sự của một người Việt xa xứ và những cách tìm lại cảm giác gần gũi gia đình.
Xa quê hương, những đêm Houston tĩnh lặng thường gợi nỗi nhớ khôn nguôi. Tôi nhớ tiếng cười gia đình, bữa cơm mẹ nấu.
Video call hàng tuần với bố mẹ và bạn bè giúp tôi cảm thấy họ vẫn ở bên cạnh, dù cách nửa vòng trái đất.
Tham gia các nhóm văn hóa, nấu món ăn truyền thống cùng bạn bè không chỉ xoa dịu nỗi nhớ mà còn gìn giữ bản sắc.
Đọc sách, tập thể dục, và ghi chép cảm xúc vào nhật ký giúp tôi duy trì tinh thần lạc quan.
Dù ở đâu, tình thân vẫn là điểm tựa vững chắc, tiếp sức cho tôi trên hành trình xa xứ.