Khắc họa một ngày đời thường nhưng đầy ấm áp của người Việt tại Houston – từ sáng đến tối đều là những khoảnh khắc của gắn kết, hoài niệm và hiện tại.
Sáng lên, bạn nghe tiếng chuông báo thức, rồi là bản nhạc du dương mà bạn chọn để bắt đầu ngày mới: có thể là một câu hát thầm nhỏ mang vị dịu dàng quê nhà.
– Tại công viên gần nhà, vài người Việt đã gặp nhau từ những ngày đầu tiên. Buổi chiều chạy bộ hoặc buổi sáng tản bộ — nhưng thứ giữ chân họ là những lời hỏi thăm: “Ăn sáng chưa?”, “Con khỏe không?”.
– Bạn làm việc hay học tập — tiếng Anh, công việc, deadline — nhưng vẫn có phút giây dừng chân ở quán café nhỏ, gọi một ly cà phê sữa đá để "tiếp năng lượng". Chủ quán gật đầu chúc buổi sáng tốt lành — một điều nhỏ nhưng ấm lòng.
– Bạn ghé nhà chờ đồng hương nấu ăn: canh khổ qua nhồi thịt, cá kho, cơm trắng, hoặc mang theo bún riêu từ quán quê… Gặp người thân hoặc bạn bè cũ qua video cũng đủ ấm áp.
– Đi chợ mua hàng, gặp người bán vui vẻ hỏi: “Mua gì hôm nay?”, nghe một câu cười dịu dàng — khiến mọi thứ bình thường đều trở nên đặc biệt.
– Bạn viết email về ngày sống, gửi một bức ảnh chụp bữa tối dưới ánh đèn ấm, hoặc đăng một trạng thái ngắn: “Houston hôm nay nắng thật đẹp” — như một lời thủ thỉ với người ở quê nhà.
Có thể là ngày bình thường, nhưng đó là ngày khiến bạn cảm thấy: mình không cô đơn. Mỗi khoảnh khắc ngắn ngủi đều là một mảnh ghép của gắn kết và tình thân.